KHI CON LÀ DOANH NHÂN
Thơ: Lê Kim Phượng
Khi con mang trên mình chiếc áo doanh nhân
Nghĩa là những bước đi trên hành trình lặng lẽ
Bao ước mơ không thể nào chia sẻ
Nỗi lo áo cơm trên vai con là của bao người
Con cô độc những chuyến bay ngược xuôi
Sấp ngửa kiếm tìm hợp đồng, dự án
Những đêm trắng nếm cô đơn vô hạn
Sau tiệc tùng và những tiếng tung hô
Phía sau con là những giấc mơ
Là sự ấm no của bao gia đình bé nhỏ
Con không được phép yếu mềm hay gục ngã
Không được ốm đau hay mệt mỏi chán chường
Người thủ lĩnh dẫn đường không được phép kêu than
Con mạnh mẽ hơn và không ngừng tiến bước
Ngày mẹ ốm đau con không về được..
Phía sau con người thân có đợi mong?
Là doanh nhân phải chấp nhận cô đơn
Là những bữa cơm không bao giờ đúng bữa
Là những chuyến đi ngày đêm sấp ngửa
Những đêm thâu trăn trở giấc không tròn
Khi lái con thuyền chở phía sau con
Giấc mơ tương lai của bao người khác
Lo đúng ngày trả lương cho nhân viên để họ có bữa cơm ấm áp
Lo bảo hiểm, văn phòng, tiếp khách
triền miên
Con miệt mài xây những ước mơ xa
Ngày doanh nhân con không thể về nhà
Nhưng món quà nơi con là khát vọng
Là niềm tin con thắp lên trong tim bao người khác
Là sứ mệnh dựng xây đất nước đẹp giàu
Mẹ có tự hào khi con là doanh nhân?
(Viết cho ngày doanh nhân)
13/10/2023
Link nội dung: https://dnvn.com.vn/tac-gia-le-kim-phuong-trai-long-ngay-doanh-nhan-a447591.html